Khi nói chuyện với các bạn sinh viên tôi hay dùng hình ảnh chiếc thùng nước được ghép bằng những thanh gỗ để ví von về năng lực mỗi cá nhân. Tôi vẫn cho rằng,ầmnhìnquyhoạchtừnhữngchiếcxebagácchởrácbốcmùihôcách gội đầu lâu bết năng lực mỗi cá nhân sẽ được quyết định bởi các kiến thức, kỹ năng yếu kém nhất của họ giống như lượng nước trong thùng gỗ sẽ được quyết định bởi thanh gỗ ngắn nhất chứ không phải là thanh gỗ dài nhất.
Mỗi sáng trên đường đi làm, điều khiến tôi khó chịu nhất không phải là tình trạng kẹt xe ở Sài Gòn mà là việc phải chạy sau những chiếc xe thô sơ thu gom rác thải sinh hoạt chạy trên phố. Gần như toàn bộ các xe thu gom rác trên đường phố vào buổi sáng là những chiếc xe gắn máy cũ được độ chế để kéo theo một cái thùng tự chế thô sơ to kềnh chất đầy ụ rác thải sinh hoạt bốc mùi hôi thối, trên thùng xe đôi khi còn có người đứng phân loại rác ngay cả khi xe đang di chuyển.
Những chiếc xe thu gom rác là những chiếc xe kéo tự chế, vừa gây mất mỹ quan vừa ô nhiễm môi trường, lại còn tiềm ẩn nhiều nguy cơ cho người đi đường. Với tôi điều làm tôi ái ngại hơn cả là sức khỏe của những người phải làm công việc thu gom và vận chuyển rác trên khắp các con phố của Sài Gòn, họ làm một công việc độc hại, tiếp xúc với hàng ngàn loại chất thải độc hại, hàng ngàn mầm bệnh mà gần như không có một trang bị bảo hộ đáng kể nào.
Hiện nay kinh tế đất nước đã phát triển nhiều so với 10 hay 15 năm trước. Các ngành công nghiệp đã có nhiều thành tựu đáng kể, chúng ta đã sản xuất được ôtô, được xe tải, xe buýt. Thế nhưng những phương tiện phục vụ các nhu cầu đời sống xã hội vẫn chưa được quan tâm hoặc tạo điều kiện phát triển để có thể giúp những người công nhân môi trường nói riêng và người dân đô thị có thể thuận tiện và an toàn hơn trong lao động sản xuất kinh doanh.
Mặc dù đời sống kinh tế xã hội thành phố đã đạt được nhiều bước tiến, tuy nhiên giống như chiếc thùng nước gỗ. Để đánh giá mức độ phát triển của một đô thị hay một đô thị nào đó người ta thường nhìn vào những chiếc xe phục vụ nhu cầu của người dân điển hình là những chiếc xe thu gom rác chứ không phải nhìn vào một hai chiếc siêu xe bóng loáng đang chạy trên phố.
Cũng phải nhắc lại việc này là khoảng 15 năm trước, thành phố cấm xe ba gác tự chế lưu thông trên phố, cho dù chúng lại là một phần trong cuộc sống của cư dân thành phố trong việc vận chuyển hàng hóa khắp các hang cùng ngõ hẻm.
Và vì thành phố lại không có biện pháp thay thế, cho nên các mẫu xe ba gác Trung Quốc được đưa về để phục vụ đời sống người dân mặc dù chúng cũng chẳng có gì là khá hơn về hình thức lẫn mức độ an toàn so với những chiếc ba gác tự chế trước đây.
Tôi chỉ mong sắp tới cơ quan chức năng thấy vấn đề và sớm có chính sách phù hợp để các doanh nghiệp trong nước có thể sản xuất được những chiếc xe phù hợp để cải thiện điều kiện làm việc công nhân vệ sinh môi trường, cải thiện mỹ quan đô thị, cải thiện môi trường cho người dân, người dân như tôi không còn phải ngửi mùi hôi thối bốc ra từ những chiếc xe thu gom rác tự chế trên đường mỗi sáng đi làm.
Nguyễn Hữu Hướng
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.